Saturday, December 23, 2006

Ông bà Noel xóm tôi

Cứ mỗi dịp Giáng sinh là lũ trẻ trong xóm của tôi nô nức đến nhà ông bà Noel để vui chơi. Thật ra không chỉ mùa Giáng sinh mà những ngày khác trong năm, lũ trẻ vẫn thường đến nhà ông bà Noel để tắm hồ bơi, được bà Noel dẫn đi chơi sở thú, khu du lịch Bình Quới, thác Giang Điền... Đêm Giáng sinh năm nào trẻ em trong xóm cũng ăn uống thật no tại sân nhà ông bà Noel và nhận những món quà mang về.
Ông Noel là một chuyên viên tài chính người Anh đã về hưu rất yêu VN và quyết định sống quãng đời còn lại của mình tại VN - "quê hương thứ hai" của ông. Ông tên Patrick nên lũ trẻ thường gọi thân mật là "ông Chích". Ông Chích đặc biệt yêu quí trẻ em, quan niệm của ông là "trẻ em không có lỗi gì để phải chịu cực khổ hết". Ông làm từ thiện bằng tiền lương hưu của mình. Cho trẻ em trong xóm đi chơi ở đâu, ông đều rửa hình chụp kỷ niệm chuyến đi tặng chúng. Ông đặt điều kiện được đi chơi rất đơn giản: lũ trẻ phải chăm học và học giỏi.
Bà Noel là một phụ nữ VN, dù khác biệt ngôn ngữ và văn hóa với chồng nhưng cả hai lại vun đắp tình yêu bằng một điểm chung: cùng yêu quí lẽ phải và làm việc thiện. Bà con trong xóm ai túng tiền, hết gạo, bệnh tật... thường gõ cửa nhà ông bà Noel để nhận sự trợ giúp "không cần đền đáp". Nhiều năm trước đây khi cả xóm chưa nhà nào có nước máy để dùng, ông bà Noel cho mọi người đến nhà hứng nước máy để dùng đảm bảo vệ sinh so với nước giếng ô nhiễm.
Thời trẻ bà Noel có cuộc sống túng thiếu, có lần lâm bệnh xuất huyết dạ dày nặng và nằm trong bệnh viện những tưởng chờ chết vì không còn tiền mua thuốc. Khi ấy có một người tốt bụng tặng bà một lọ thuốc và mật ong để qua cơn hiểm nghèo. Cảm động trước tình thương của người xa lạ, bà lên tinh thần hẳn: "Tại sao lại phải chết? Chết đi ai nuôi con gái mình? Mình phải sống và vươn lên, ngày mai sẽ tốt đẹp hơn". Bà Noel đã được giúp đỡ và tâm nguyện sẽ giúp lại mọi người. Trong xóm có bé Rớt sinh ra xương rất mềm, bà nấu cháo, chạy chữa thuốc uống hai năm liền cho bé để thoát khỏi bệnh bẩm sinh. Giờ đây bé Rớt đã cứng cáp khỏe mạnh như người thường.
Ông bà Noel từng đích thân ra Hà Nội chi hàng chục triệu đồng đóng viện phí, chạy chữa cho một cô gái không thân thuộc mổ tim thành công (trước đó cô có ý định tự tử vì không muốn bệnh tình của mình ảnh hưởng đến gia đình vốn khó khăn). Với nhiều thanh thiếu niên sau khi được ông bà Noel cứu giúp qua hoàn cảnh ngặt nghèo, đều được ông bà Noel giúp thêm bước nữa là cho tiền đi học nghề để có thể tự nuôi sống bản thân bằng sức lao động của họ. Đó mới là ước nguyện của ông bà Noel.
“Không có niềm vui nào lớn hơn là đem lại niềm vui cho người khác. Không có sự an ủi nào lớn hơn là đem lại chút an ủi với người khác” là thông điệp sống của ông bà Noel. Nghĩa cử của họ đáng quí nhưng lại thầm lặng. Ông bà Noel xóm tôi luôn kể về những người tốt thầm lặng khác trong xã hội mà họ quen biết trên bước đường làm việc thiện, như để bày tỏ với mọi người rằng lòng yêu thương luôn ở xung quanh chúng ta.

TRUNG KIÊN (TUỔITRẺ ONLINE)

No comments: