Monday, March 03, 2008

MÙA CHAY: TRỞ VỀ BÊN CHÚA

Mẫu tự "ST"
Tại một vùng nông thôn nước Mỹ, có hai anh em nhà kia vì quá đói kém, bần cùng đã rủ nhau đi ăn cắp cừu của nông dân trong vùng. Không may hai anh em bị bắt. Dân trong làng đưa ra một hình phạt là khắc lên trán tội nhân hai mẫu tự "ST", có nghĩa là quân trộm cắp (viết tắt từ chữ stealer).
Không chịu nổi sự nhục nhã này, người anh đã trốn sang một vùng khác sinh sống hòng chôn chặt dĩ vãng. Thế nhưng anh chẳng bao giờ quên được nỗi nhục nhã mỗi khi ai đó hỏi anh về ý nghĩa hai chữ "ST" đáng nguyền rủa này.
Còn người em, anh tự nói với bản thân mình: "Tôi không thể từ bỏ sự tin cẩn của những người xung quanh và của chính tôi". Thế là anh tiếp tục ở lại xứ sở của mình. Chẳng mấy chốc anh đã xây dựng cho mình một sự nghiệp cũng như tiếng thơm là một người nhân hậu. Anh sẵn sàng giúp đỡ người khác với tất cả những gì mình có thể. Tuy nhiên, cho dẫu thời gian có qua đi, hai mẫu tự "ST" vẫn còn in dấu trên vầng trán anh.
Ngày kia, có một người lạ mặt hỏi một cụ già trong làng về ý nghĩa hai mẫu tự này. Cụ già suy nghĩ rồi trả lời "Tôi không biết rõ lai lịch của hai chữ viết tắt ấy, nhưng cứ nhìn vào cuộc sống của anh ta, tôi đoán hai chữ đó có nghĩa là người thánh thiện (saint).
CHIA SẺ MỘT CHÚT SUY TƯ
Sai lầm là thường tình của con người. Chính vì thế không ai là hoàn hảo. Tôi nhớ ngày xưa còn đi học, tôi nghe có bản nhạc nào đó, có câu: “Ai chiến thắng không từng chiến bại, ai nên khôn không khốn một lần…”
Trong cuộc đời, chắc chắn ai cũng đã có lần vấp ngã. Khi té ngã, ai cũng phải đứng lên nếu muốn tiếp tục cuộc hành trình.
“Thất bại là mẹ thành công.” Thất bại tinh thần cũng vậy. Chính những lỗi lầm ta vướng phải, giúp ta nhận ra sự giới hạn của mình, vị trí của mình, và ta chuẩn bị một hành trang mới để tiến bước. Bước đường thăng tiến đòi hỏi nghị lực và lòng can đảm.
Biết bao người lỡ lầm, bước vào vòng sa đoạ, nhưng vẫn cố chấp lao vào như những con thiêu thân. Hủy hoại cuộc đời mình, bất chấp những lời khuyên răn và những đau khổ của những người thân mến.
Có một xóm đạo kia, có một “ông biện” đam mê cờ bạc, vỡ nợ hàng chục triệu, đất ruộng lớp cầm cố, lớp bán đi. Không ai khuyên can được. Nợ ngày một chồng chất. Việc đánh bài càng lúc càng ăn thua lớn hơn, ông ôm chiếu mền vào mồ mả của cô gái đồng trinh nào đó mới chết nghe nói “linh” lắm, để nhờ cô ta kêu số đề về đáng để “gỡ nợ”! Cuộc sống ngày một lụn bại, thù người này, oán người kia sao không ai giúp mình, tuyên bố bỏ đạo, thờ Chúa thì thờ trong lòng chứ chẳng cần nhà thờ, Giáo Hội, cha thầy gì cả!
Cuộc đời như vậy liệu có còn cơ hội thăng hoa được không?
Sự lỗi lầm bao giờ cũng làm cho con người hổ thẹn. Nhưng sụp đổ cả cuộc đời chỉ vì sự hổ thẹn thì mới thật sự đáng hổ thẹn gấp vạn lần!
Thân xác không thể nào giữ sạch mãi mãi, có lúc dơ bẩn, cần phải tắm rửa. Tâm hồn con người cũng không thể mãi mãi trong trắng, nó cũng cần phải “tắm rửa” để tẩy sạch những tội lỗi, những sai lầm.
Những tội lỗi, những sai lầm làm ta ô nhục, ta hổ thẹn. Dư luận đè nặng trên ta, những lời chê trách châm biếm cứ nghe văng vẳng bên tai ta, những ánh mắt tò mò cứ pha chiếu ngay ta. Đúng là ta rã rời và cô độc.
Nhưng, khi mà có vẻ như không còn bàn tay nào giúp sức cho ta đứng dậy, chính lúc ấy mới chứng tỏ nghị lực và bản lĩnh của ta. Sức mạnh tiềm ẩn trong ta bừng dậy. Hãy lắng nghe tiếng nói từ sâu thẳm tâm hồn ta!
Biết bao người đã góp công góp sức để ta nên người. Cha mẹ ta, bạn bè ta, những người thân yêu ta!
Có thật bạn cô đơn? Có thật mọi người lánh xa bạn?
Trong nhiều trường hợp, “dư luận” là chỉ là thứ “luận dư”, chúng không là ánh sáng dẫn đường cho ta, soi thấu con tim ta, thấu suốt tâm hồn ta. Lẽ nào bạn hủy diệt cuộc đời bạn chỉ vì thứ ánh sáng mù mờ vàng vọt đó?
Hãy làm lại cuộc đời trong Chân Lý!
Bạn vừa đọc câu chuyện “MẪU TỰ ST” rồi phải không? Mà bạn đọc kỹ chưa? Bạn thấy gì nơi “người anh”?
“Không chịu nổi sự nhục nhã này, người anh đã trốn sang một vùng khác sinh sống hòng chôn chặt dĩ vãng. Thế nhưng anh chẳng bao giờ quên được nỗi nhục nhã mỗi khi có ai đó hỏi anh về ý nghĩa hai chữ “ST” đáng nguyền rủa này.”
Bạn thấy chưa? Chữ ST không phải chỉ khắc trên trán tội nhân, mà nó khắc vào tâm hồn của họ! Cho dù tội nhân có xoá được dấu khắc ấy ở trên trán, vẫn không thể xoá được dấu khắc ấy trong tâm hồn!
Người anh đã không biết xoá dấu khắc ấy ở trên trán, càng không biết cách xoá dấu khắc ấy trong tâm hồn anh. “Anh chẳng bao giờ quên được sự nhục nhã.” Tội nghiệp, anh đau khổ cả đời! Anh không thể tìm lại được tháng ngày bình yên! Anh không thể làm lại cuộc đời theo đúng ý nghĩa của nó: Một cuộc đời an vui hạnh phúc!
Thế còn “người em” thế nào?
Còn “người em”, anh tự nói với bản thân mình: “Tôi không thể từ bỏ sự tin cẩn của những người chung quanh và của chính tôi.” Thế là anh tiếp tục ở lại xứ sở của mình. Chẳng mấy chốc anh đã xây dựng cho mình một sự nghiệp cũng như tiếng thơm là một người nhân hậu. Anh sẵn sàng giúp đỡ người khác với tất cả những gì mình có thể.
Bạn thấy gì lớn lao nơi người em? - Đó là người em biết cách xóa dấu khắc ST trong tâm hồn anh ấy! Anh xoá bằng “lòng bác ái”, bằng “tình yêu thương nhân hậu” dành cho tha nhân.
Anh không để tâm đến dấu khắc ST còn in trên trán anh! Mặc kệ nó! – “Tuy nhiên, cho dẫu thời gian có qua đi, hai mẫu tự ST vẫn còn in dấu trên vầng trán anh.”
Nhưng, như bạn thấy đó, khi người em đã xoá được dấu khắc trong tâm hồn, thì cũng có nghĩa là anh đã xoá được dấu khắc trên trán anh! Và còn hơn nữa, như một phép mầu, dấu khắc ấy lại trở nên “một chứng từ” cho cuộc “đổi đời” của anh! Nó là dấu chứng của một con người thuộc về thế giới chân thiện!
Ngày kia, có một người lạ mặt hỏi một cụ già trong làng về ý nghĩa hai mẫu tự này. Cụ già suy nghĩ rồi trả lời: “Tôi không biết rõ lai lịch của hai chữ viết tắt ấy, nhưng cứ nhìn vào cuộc sống của anh ta, tôi đoán hai chữ đó có nghĩa là Người Thánh Thiện (saint).
Viết đến đây, sao bỗng dưng tôi nhớ đến “Tên Trộm” bị đóng đinh một ngày với Chúa Giêsu trên đồi Can-vê. Chúng ta hay gọi là “Tên Trộm Lành”.
Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người: “Ông không phải là Đấng Kitô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với.” Nhưng tên kia mắng nó: “Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ! Chúng ta chịu thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này có làm gì trái!“ Rồi anh ta thưa với Đức Giêsu: “Ông Giêsu ơi, khi ông vào nước của ông, xin nhớ đến tôi!”, và Người nói với anh ta: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng” (Lc 23,39-43).
“Tên trộm lành” đã nhìn nhận tội lỗi, tuyên xưng niềm tin, và cầu nguyện với Chúa. Anh từ một “Tên Trộm” trở thành “Người Thánh Thiện”.
Bạn đọc thân mến!
Mùa Chay là mùa chúng ta “Trở Về Với Chúa”. Chúng ta ăn năn sám hối những lỗi lầm chứng ta đã phạm! Chúng ta quay về nẻo thiên lương. Chúng ta làm lại cuộc đời.
Chúng ta đã bị khắc nhiều dấu khắc tội lỗi, và chúng ta hãy xoá những dấu khắc ấy bằng một cuộc đổi đời ngoạn mục trong nỗ lực của mình với sức mạnh của Tình Yêu Thiên Chúa và Mẹ Maria phù giúp chúng ta.
Nếu câu chuyện trên đây xảy ra ở Việt Nam, và nếu bạn có lần lầm lỗi và người ta khắc vào trán bạn hai chữ TT, nghĩa là Tên Trộm, bạn hãy làm lại cuộc đời và biến hai chữ TT là Tên Trộm thành hai chữ TT là “Thánh Thiện”. Phép mầu của sự biến đổi này là của chính bạn.
Với ơn Chúa giúp, điều gì cũng có thể, bạn ạ!
Lm Antôn Nguyễn Văn Tiếng (theoVietCatholic News)