Friday, December 01, 2006

Niềm tin lan tỏa...

“Không chỉ mình em biết về chị đâu mà tất cả HS Trường Đức Trí đều biết chị hết đó. Chị như một tấm gương về tinh thần lạc quan, yêu đời cho chúng em. Em rất khâm phục chị, một người chị dũng cảm...”.
Lê Thanh Thúy đã trở thành sứ giả của niềm tin và nghị lực như thế trong buổi sinh hoạt dưới cờ của Trường THCS Đức Trí, quận 1, TP.HCM.
Cô Nguyễn Thị Phi, hiệu trưởng mới của Trường Đức Trí, có thói quen chọn những tấm gương sáng đăng trên báo đính lên bảng thông tin của trường như một hình thức truyền lửa cho học trò. Bài viết về Thúy cũng thế, được cô phóng to và trình bày lại rất đẹp.
Không chỉ dừng lại ở thông tin, nó cũng trở thành một đề văn: “Hãy viết thư cho chị Thúy” của câu lạc bộ học tốt môn văn trong tháng mười một. Bài báo được đọc dưới sân cờ, được đọc tại các lớp. Và các giáo viên nhận ra Thúy chính là học trò cũ của trường, một HS giỏi liên tục nhiều năm liền, một liên đội trưởng sôi động và đa tài... Cùng với hàng trăm lá thư tham gia CLB là những lời đề nghị tha thiết trong hộp thư học đường: “Em muốn được một lần gặp chị Thúy”.
Thúy nhỏ nhắn xuất hiện trên đôi nạng, trong tiếng vỗ tay yêu thương, trong lời giới thiệu của cô hiệu trưởng và thầy Xuân Văn, phó chủ nhiệm Thúy năm lớp 9. Vẫn nụ cười thật tươi nở trên môi, Thúy trông thật xinh xắn, tinh nghịch trong mái tóc giả ôm lấy khuôn mặt và một chiếc khăn buộc lại làm điệu (do xạ trị, tóc Thúy đã rụng hết). Từng thầy cô, những người đã lưu lại trong dòng lưu bút cho Thúy bước lên ôn lại những kỷ niệm khó quên với cô học trò nhỏ.
Thầy Dũng dạy môn toán nhận xét: “Thúy chơi hết mình, nhưng học thật nghiêm chỉnh”, rồi thầy cất lên ca khúc Khát vọng như tiếp thêm động lực cho Thúy. Cô Minh Hà, môn sinh, nhắc về cô học trò ngày ấy của mình: “Thúy xuất hiện chỗ nào thì tự dưng chỗ ấy sáng lên vì tính sôi động của em”. “Sau cuộc dã ngoại chia tay năm cuối cấp, nghe Thúy tâm sự bị đau chân, tưởng do em ham chơi chạy nhảy nhiều, đâu ngờ đó là sự bộc phát của căn bệnh ung thư xương” - cô Nguyễn Thị Thông, dạy môn sử và cũng là người gắn bó với Thúy cho đến tận hôm nay, tần ngần nhớ lại...
“Căn bệnh là một nỗi buồn rất lớn, chị đã đối diện nó như thế nào?” - một HS lớp 9/1 hỏi. “Khi đến bệnh viện, thấy nhiều người bị cắt bỏ chân mình rất sợ. Đã có lúc mình nghĩ sẽ bỏ cuộc. Nhưng mình nghĩ nếu cứ buồn, cứ khóc hoài thì không giải quyết được việc gì. Trước nhất sẽ làm cho ba mẹ buồn hơn, rồi thầy cô, bạn bè nữa. Nên trước mặt mọi người mình không bao giờ khóc mà sống thật vui, thật lạc quan. Có niềm tin sẽ chiến thắng tất cả - Thúy cười - Và bạn nào có buồn hãy email cho Thúy nhé, địa chỉ annafunny@yahoo.com”. Hoài Khanh, lớp 8/8, so sánh: “Em vừa được học tác phẩm Chiếc lá cuối cùng của O.Henry, nhân vật Johnsy cần phải có một chiếc lá để có niềm tin chiến thắng được bệnh tật. Còn chị dù không có chiếc lá nào vẫn có được niềm tin ấy. Em thật cảm phục chị”.
Thay vì 45 phút như thường lệ, tiết sinh hoạt dưới cờ đã tăng gấp đôi. Đó cũng là ngày “bội thu” tình cảm với 100.000 ngôi sao may mắn cầu chúc an lành của học trò Trường Đức Trí xếp tặng Thúy.
TỐ OANH

“Tháng một tới, em rất có thể sẽ tới bệnh viện để thực hiện cuộc nong động mạch ở tim. Hằng đêm em luôn sợ hãi và khóc. Nhưng chị đã truyền cho em lòng dũng cảm, niềm lạc quan yêu đời. Em sẽ không sợ nữa mà sẽ sống như chị trước cuộc phẫu thuật sắp tới”. (Trích thư Đỗ Trúc Quân, HS lớp 9/4)
Sáng 30-11, nhiều thầy cô, HS Trường THPT Quang Trung (huyện Củ Chi, TP.HCM) đã đi xe buýt đến thăm Thanh Thúy; tặng hoa, quà và chuyển thư của những người bạn chưa quen. Trước đó, ngày 28-11, Trung tâm Hỗ trợ sinh viên TP.HCM, Đoàn trường, Hội Sinh viên Trường ĐH Sư phạm TP.HCM cùng thầy hiệu trưởng cũ Trường trung học Thực hành sư phạm (trường Thúy đang học) đã thăm, động viên và trao Thúy học bổng trị giá 2 triệu đồng. Ông Nguyễn Quang Minh, phụ trách Hội Khuyến học Trường THCS Đức Trí, cũng tặng Thúy học bổng 1 triệu đồng.

No comments: