Friday, December 15, 2006

Cà phê sáng

Nhà tôi cạnh khu công nghiệp. Đối diện có quán cà phê bình dân, mái lá đơn sơ nhưng khách ra vào nườm nượp. Có rất nhiều người tới đây uống cà phê, tán gẫu từ sáng tới chiều.
Riêng đám bạn của tôi lại thích ngồi uống cà phê sáng để ngắm nhìn công nhân nữ đi làm, bàn tán xì xầm, đôi lúc đưa ra lời trêu chọc rồi cười khoái chí. Tôi cũng cười theo cho qua chuyện.
Rồi một ngày vô tình tôi lẫn vào cái thói quen thường nhật ấy. Cũng vào quán ngồi trước ly cà phê đen, tôi chú ý lắng nghe xung quanh và nhìn ra đường phố. Đám cò nhà đất ngồi gần bên cứ kỳ kèo trả giá với khách, những lời rao bán đất có vị trí đẹp ở chỗ này chỗ kia rôm rả bên tai. Cách chỗ tôi ngồi không xa là chú Hai - người cùng xóm - vừa uống từng ngụm cà phê vừa than phiền với ông bạn già về lòng hiếu thảo của con cháu bây giờ sao nhẹ quá. Nghe đâu thằng cháu đích tôn của dì Tư hỗn hào với cha nó cũng vì chuyện chia gia tài...
Cũng như bao lần, công nhân nữ đi làm dập dìu qua quán. Thằng bạn ngồi cạnh tôi lại tiếp tục những câu chọc ghẹo vô duyên. Tôi nhìn những cô gái cao cao, xinh xinh mà cậu bạn hào hứng chỉ, thấy hiện lên vẻ mệt mỏi, chắc vì đêm qua họ làm tăng ca. Tôi cũng thấy nỗi lo lắng hiện lên trong ánh mắt và dáng đi của họ, chắc họ đang vội vàng đi làm mong kiếm tiền gửi về quê sắm tết. Có lẽ công việc bận rộn từ sáng tới tối không cho họ thời gian để đọc một dòng tin trên báo, không có thời gian để mơ mộng yêu đương và quán cà phê này liệu có lần nào họ ghé vào ngồi nhâm nhi ly cà phê để “giết thời gian” như mấy đứa chúng tôi?
Đào Văn Đạt _ Người Lao Động

No comments: