Wednesday, December 27, 2006

Hang đá, ba mẹ và con

San sẻ yêu thương
4 tuổi, tuổi bắt đầu biết ký ức nhớ về những Noel trong đời, ba mẹ chở đi xem hang đá ở nhà thờ. Người đông, đường chật, chiếc xe đạp của ba ngả nghiêng theo dòng người. Ba đứng ngoài nhà thờ canh xe, mẹ bồng con chen vào để được ngắm tượng Chúa hài đồng mỉm cười an lành…
7 tuổi, đi xem hang đá đã thành một truyền thống của gia đình mình, dù nhà mình không theo đạo. Năm nay đến lượt mẹ giữ xe, ba ẵm con, thằng nhóc bé tí và gầy nhom, cố vươn lên ngắm đèn màu lấp lánh…
12 tuổi, đã đủ cao, đủ dạn dĩ để chen lấn đến sát bên hang đá. Mẹ cũng ráng nhích vào cùng con trai chụp một bức hình xinh xắn. Và ba vẫn ở ngoài trông xe… Chưa bao giờ nhà mình có một tấm hình đủ đầy bên hang đá ấy…
17 tuổi, con lớn bộn, nhà mình đi xem hang đá bằng hai xe. Dọc đường, con mải nói chuyện với đứa bạn tình cờ gặp nên lạc mất ba mẹ… Đương nhiên, chẳng còn trẻ con gì để sợ hãi mà khóc. Con quay xe, không xem hang đá nữa, dạo vài vòng thành phố bé nhỏ, nhìn ngắm người xe. Về nhà, mẹ nhẹ nhàng bảo: “Ba mẹ chờ con mãi…”.
20 tuổi, con đi học ở Sài Gòn. Dịp Noel, con ham vui theo bạn bè về tận xứ đạo ở Biên Hòa (Đồng Nai) xem hang đá. Đẹp, lạ, mải ngắm, mải đùa giỡn, con quên mất điện về cho ba mẹ. Để giữa dòng người ken đặc, mẹ điện lên: “Noel vui không con?”. “Dạ vui lắm mẹ, mà ba mẹ có đi thăm hang đá không?”. “Không con à. Ba mẹ già rồi. Mà con vui là ba mẹ vui rồi, nhưng nhớ giữ sức khỏe nghe con!”…
…Có lẽ trong mắt ba mẹ, bao nhiêu năm rồi hang đá cũng vẫn một hình ảnh an lành quen thuộc, còn tình thương ba mẹ dành cho con, theo mùa an lành này chỉ ấm áp hơn mãi…

No comments: