Sunday, October 21, 2007

Chúa Nhật 29 Thường Niên - Khánh Nhật Truyền Giáo (Luke 18:1-8)

Bài Đọc I: Exodus 17:8-13 II: 2 Timothy 3:14-4:2
Phúc Âm Luca 18:1-8
1 Đức Giêsu kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí.2 Người nói: "Trong thành kia, có một ông quan tòa. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì.3 Trong thành đó, cũng có một bà góa. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: "Xin ngài bênh vực tôi chống lại kẻ kiện tôi".4 Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng ông ta nghĩ bụng: "Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì,5 nhưng mụ góa này quấy rầy mãi, thì ta bênh vực mụ cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nữa chăng?"6 Rồi Chúa nói: "Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó!7 Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không bênh vực những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người, dù Người có trì hoãn?8 Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng bênh vực họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?
Chi Tiết Hay
Chữ "bà góa" trong ngôn ngữ Do Thái được dịch là "người thinh lặng" hay là "người không được nói". Điều đó không có nghĩa là họ câm, nhưng đàn bà ở trong văn hóa trọng người đàn ông của miền Điạ Trung Hải không được có tiếng nói. Trong dụ ngôn này, bà goá là hình ảnh của một người không quyền lực.
(c.5) dịch sát nghĩa là"cuối cùng thì bà ấy sẽ đánh bầm mắt tôi". Trong ngôn ngữ Hy Lạp, "đánh bầm mắt" một người nào đó có nghiã là làm nhục người đó một cách công khai. Sự việc một ông quan tòa không biết nhục, mà lại nhượng bộ dưới áp lực (làm nhục) của một người đàn bà đã nói lên sự kiên trì của bà này.
Trong thời đó, người đàn bà bị goá khi còn trẻ bị xem như không tốt. Vì vậy xã hội khuyến khích họ tái giá trước khi có những chuyện không hay xảy đến. Đây là một ưu tư khá thiết thực của Giáo Hội sơ khai. Xin đọc thư 1 Tim 5:3-15 để hiểu thêm về vấn đề này.
Kinh Thánh còn có những bài đọc khác về đàn bà góa bụa, chẳng hạn Isaia (Is. 1:23, 10:2) than phiền về cách về cách đối xử tệ hại với họ, và cũng có những bài đọc nói về sự quan phòng của Chúa với những người phụ nữ không may mắn này, như trong (Jer 49:11; Ps 68:5; Jas 1:27)
Một Điểm Chính: Chúa Giêsu dạy chúng ta nên bền vững khi cầu nguyện, đừng chán nản bỏ cuộc vì Ngài là Thiên Chúa thương yêu chúng ta sẽ nhậm lời cầu khẩn của những ai xin Người.
Suy Niệm
1. Sự cầu nguyện hằng ngày của tôi có đã trở thành một thói quen làm cho xong việc và mất đi sự chân thành chăng?
2. Kết qủa của lời tôi cầu nguyện có luôn luôn là điều gì tôi xin chăng? Có khi nào tôi xin theo ý tôi, nhưng trong thinh lặng Chúa cho tôi nhận ra ý của Ngài chăng?
--------------------------------------
29th Sunday in Ordinary Time
Reading I: Exodus 17:8-13 II: 2 Timothy 3:14-4:2
Gospel Luke 18:1-8
1 And he told them a parable, to the effect that they ought always to pray and not lose heart.2 He said, "In a certain city there was a judge who neither feared God nor regarded man;3 and there was a widow in that city who kept coming to him and saying, 'Vindicate me against my adversary.'4 For a while he refused; but afterward he said to himself, 'Though I neither fear God nor regard man,5 yet because this widow bothers me, I will vindicate her, or she will wear me out by her continual coming.'"6 And the Lord said, "Hear what the unrighteous judge says.7 And will not God vindicate his elect, who cry to him day and night? Will he delay long over them?8 I tell you, he will vindicate them speedily. Nevertheless, when the Son of man comes, will he find faith on earth?"
Interesting Details
The word "widow" in Hebrew means "Silent One" or "One unable to speak." This word is not so much for a mute person but a woman in the patriarchal Mediterranean world does not speak for herself. In the context of this parable, the widow is an image of powerlessness.
(v.5) Literally translated, "she will end up giving me a black eye". The figurative Greek word "blacken one's face" means to publicly shame a person. And to have the shameless judge yield to the widow's pressure (of shaming him) has proven that her persistence has finally paid off.
At the time, younger widows were considered to be very socially unacceptable and were urged to remarry. One of the major concerns in the early Church was determining who truly was a widow. See the discussion in 1 Timothy 5:3-15.
Other interesting reading related to the widow could be found in Isaiah (1:23, 10:2) who criticized the harsh treatment, and special protection of God in (Jer 49:11; Ps 68:5; Jas 1:27)
One Main Point: Jesus teaches us to be consistent when we pray and not to be discouraged and give up for He is our loving God will answer to our prayer.
Reflections
1. Has my routine prayer become more of a habit and somehow has lost its sense of my personal sincerity?
2. Has the "answer" to my prayer always been in what I have asked for? Or have I ever recognized "God's will" in the silence after I have asked God to do it my way?

No comments: