Wednesday, December 06, 2006

Storm DURIAN...

"16h chiều nay, Dec 12.2006, bão Durian đã rời đất liền ra biển Tây, có thể nhắm đến đảo Phú Quốc và Thổ Chu. Chỉ trong vòng 17 tiếng quần thảo, bão đã cướp đi ít nhất 50 sinh mạng, làm mất tích 19 người, giật sập gần 20.000 căn nhà. Đây vẫn chưa phải là con số cuối cùng bởi các địa phương đang tiếp tục được cập nhật..."

"Báo cáo nhanh của Ban chỉ đạo PCLB TƯ tính đến 20 giờ ngày 5-12 bão số 9 đã làm 50 người chết, 55 người mất tích, 409 người bị thương (164 người bị thương nặng). Tổng cộng đã có 119.314 nhà bị sập, đổ, tốc mái, 888 tàu thuyền bị chìm..."


Close

Đó là những thông tin mà các tờ báo đã đưa tin về cơn bão "kỳ quái" Durian. Bão - Storm, cái tên nghe quá quen thuộc chỉ trong mấy tháng qua... vì đã có ít nhất vài cơn bão đã nổi lên và "ghé thăm" nước ta cũng như các nước lân cận... Đối nỗi nghe nói có bão là người ta thấy lo lắng và nao lòng, chỉ biết đành chấp nhận những gì bão đến và gây ra, không gì chống đỡ nổi, giống kiểu Trời kêu ai nấy dạ vậy, bão đến thì chỉ biết vòng tay và đón nhận, thế thôi...

Cơn bão Durian lần này cũng vậy... Nghe dự đoán vùng nào Durian sẽ ghé thăm thì vùng đó vừa lo sợ vừa tìm cách đón nhận sao cho bớt thiệt hại nhất... ngoài ra không còn cách nào chống đỡ nó cả... Đêm qua nằm mà cứ thổn thức mãi, phần nghe ngóng bão, phần lo lo không sao ngủ dược... nghe tin bão suy yếu không ghé thăm trực tiếp Sàigòn nữa nhưng lòng vẫn cứ lo... Sáng sớm thức giấc nghe mưa tầm tã vẫn thấy bất an dù biết chắc Bão không còn nguy hại, đó chỉ là một trong những cơn mưa do ảnh hưởng mà thôi... Rồi một ngày mới sàigòn bình an, dư âm bão Durian chỉ còn là những cơn gió hơi mạnh hơn mọi ngày, thế thôi... Có anh bạn còn đùa, lâu lắm sàigòn mới nghe tin có bão ảnh hưởng trực tiếp, sao mà thấy yếu xìu, durian này múi lép rồi. :))... có người nói sàigòn bão khó mà bị ảnh hưởng lớn vì những thành phố lớn bao giờ người ta cũng nghiên cứu kỹ lưỡng về thiên thời địa lợi thật tốt rồi... nên bão cũng khó mà vào được sàigòn để "ngang tàng"... Rồi theo dõi tin tức thấy bão chạy nhanh quá, từ Sàigòn xuống Tiền Giang, tới Cà Mau... Và những tin tức tiếp nối báo về những thiệt hại về người và vật chất kéo dài từ Phú Quý - Ninh Thuận, rồi Bàrịa - Vũngtàu, đến Cần Giờ, Tiền Giang, Kiên Giang,... Bão đi nhanh và con cũng nhanh chóng tạo ra những con số thiệt hại đáng kể... Xét cho cùng, Bão cũng là một điều khủng khiếp cho con người hôm nay...

Bão là thế đấy, luôn tàn khốc và ác kiệt. Nó làm cho con người run sợ vì khi nó đến chắc chắn sẽ gây ra thảm hoạ, không lớn cũng nhỏ. Đó là sự đúc kết đầy trải nghiệm bao đời của con người mỗi khi có bão về... Cứ mỗi lần có bão là con người lại đau thương, lại mất mát, lại thiệt hại... lại phải bắt đầu gây dựng cuộc sống lại từ đầu, lại cứu trợ, cứu đói những vùng tai ương... Riết dần thành lệ, cứ nghe tin bão, lũ lụt là chuẩn bị những cuộc quyên góp cứu trợ, hết tổ chức từ thiện này đến tổ chức khác ra đời, quy mô từ lớn đến nhỏ, từ trong nước cho tới nước ngoài... và âu cũng là một nét đặc biệt là những lúc như thế, tất cả các nhà thờ khắp nơi cùng kêu gọi sự giúp đỡ của mọi người tín hữu, kẻ ít người nhiều, làm sao thể hiện được lòng hảo tâm và tinh thân bác ái của mình với những người anh em gặp cảnh hoạn nạn... Gọi là nét đặc biệt vì có rất nhiều người suốt bao năm tháng chẳng hề chia sẻ chút gì cho nhà thờ nhưng khi được mời gọi vào những dịp như thế này thì lại sẵn sàng chia sẻ rất nhiệt tình và hào phóng... Đây có được gọi là nét đẹp và nét đặc trưng của người Công Giáo chúng ta chăng vì tất cả đều là những cử chỉ đẹp và bác ái? Mong là như thế, nhất là trong những ngày khởi đầu Mùa Vọng này, Mùa Vọng của Năm Sống Lời Chúa... Lời Chúa là ngọn đèn soi ta bước, là ánh sáng dẫn đường ta đi... Ước mong sao Lời Chúa luôn thúc đẩy chúng ta luôn khao khát học hỏi và thực hành qua tinh thần bác ái yêu thương của người Kitô hữu hôm nay...

KOTOROM, December 06.2006 (KOTOR.OM's Blog)

CloseClose

Close

No comments: