Sunday, April 01, 2007

Chúa Nhật Thương Khó - Passion Sunday (Luke 22:14-23:56)

Bài Đọc I: Isaiah 50:4-7 II: Phil 2:6-22
Phúc Âm Luca 22:14-23:56
(14) Khi giờ đã đến, Đức Giêsu vào bàn, và các Tông Đồ cùng vào với Người. (15) Người nói với các ông: "Thầy những khát khao mong mỏi ăn lễ Vượt Qua này với anh em trước khi chịu khổ hình. (16) Bởi vì, Thầy nói cho anh em hay, Thầy sẽ không bao giời ăn lễ Vượt Qua này nữa, cho đến khi lễ này được nên trọn vẹn trong Nước Thiên Chúa". (17) Rồi Người nhận lấy chén, dâng lời tạ ơn và nói: "Anh em hãy cầm lấy mà chia nhau. (18) Bởi vì, Thầy bảo cho anh em biết, từ nay, Thầy không còn uống sản phẩm của cây nho nữa, cho đến khi Nước Thiên Chúa đến". (19) Rồi Người cầm lấy bánh, dâng lời cảm ơn, bẻ ra, trao cho các ông và nói: "Đây là mình Thầy, hy sinh vì anh em. Anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy". (20) Và tới tuần rượu cuối bữa ăn, Người cũng làm như vậy và nói: "Chén này là giao ước mới, lập bằng máu Thầy, máu đổ ra vì anh em. (21) "Nhưng này bàn tay kẻ nộp Thầy đang cùng đặt trên bàn với Thầy. (22) Đã hẳn Con Người ra đi như đã ấn định, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người". (23) Các Tông Đồ bắt đầu bàn tán với nhau xem ai trong Nhóm lại là kẻ toan làm chuyện ấy. (24) Các ông còn cãi nhau sôi nổi xem ai trong Nhóm được coi là người lớn nhất. (25) Đức Giêsu bảo các ông: "Vua của các dân thì lấy quyền mà thống trị dân, và những ai cầm quyền thì tự xưng là ân nhân. (26) Anh em thì không như thế, trái lại, ai lớn nhất trong anh em, thì phải nên như người phục vụ. (27) Bởi lẽ, giữa người ngồi ăn với kẻ phục vụ, ai lớn hơn ai? Hẳn là người ngồi ăn chứ? Thế mà, Thầy đây, Thầy sống giữa anh em như một người phục vụ. (28) "còn anh em, anh em vẫn một lòng gắn bó với Thầy, giữa những lúc Thấy gặp thử thách gian nan. (29) Vì thế, Thầy sẽ trao Vương Quốc cho anh em, như Cha Thầy đã trao cho Thầy, (30) để anh em được đồng bàn ăn uống với Thầy trong Vương Quốc của Thầy, và ngự toà xét xử mười hai chi tộc Ítraen". (31) Rồi Chúa nói: "Simon, Simon ơi, kìa Xatan đã xin được sàng anh em như người ta sàng gạo. (32) Nhưng Thầy đã cầu nguyện cho anh để anh khỏi mất lòng tin. Phần anh, một khi đã trở lại, hãy làm cho các anh em của anh nên vững mạnh". (33) Ông Phêrô thưa với Người: "Lạy Chúa, với Chúa, con sẵn sàng vào tù, và chết cũng cam". (34) Đức Giêsu lại nói: "Này anh Phêrô, Thầy bảo cho anh biết, hôm nay gà chưa kịp gáy, thì đã ba lần anh chối là không biết Thầy". (35) Rồi Người nói với các ông: "Khi Thầy sai anh em ra đi, không túi tiền, không bao bị, không giày dép, anh em có thiếu thốn gì không?" (36) Các ông đáp: "Thưa thầy, không". Người bảo các ông: "Nhưng bây giờ, ai có túi tiền thì hãy mang theo, ai có bao bị cũng vậy; còn ai chưa có gươm thì bán áo đi mà mua. (37) Vì Thầy bảo cho anh em hay: cần phải ứng nghiệm nơi bản thân Thầy lời Kinh Thánh đã chép: Người bị liệt vào hàng phạm pháp. Thật vậy, những gì đã chép về Thầy sắp được hoàn tất". (38) Các ông nói: "Lạy Chúa, này có hai thanh gươm đây". Người bảo họ: "Đủ rồi!" (39) Rồi Người đi ra núi Ôliu như đã quen. Các môn đệ cũng theo Người. (40) Đến nơi, Người bảo các ông: "Anh em hãy cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ". (41) Rồi Người đi cách các ông một quãng, chừng bằng ném một hòn đá, và quỳ gối cầu nguyện rằng: (42) "Cha ơi, nếu Cha muốn, xin tha cho con khỏi uống chén này. Tuy vậy, xin đừng làm theo ý con, mà xin theo ý Cha". (43) Bấy giờ có thiên sứ tự trời hiện đến tăng sức cho Người. (44) Người lâm cơn xao xuyến bồi hồi, nên càng khẩn thiết cầu xin. Và mồ hôi Người như những giọt máu rơi xuống đất. (45) Cầu nguyện xong, Người đứng lên, đến chỗ các môn đệ, thấy các ông đang ngủ vì buồn phiền,46 Người liền nói với các ông: "Sao anh em lại ngủ? Dậy mà cầu nguyện, kẻo sa chước cám dỗ". (47) Người còn đang nói, thì kìa một đám đông xuất hiện, và kẻ dẫn đầu tên là Giuđa, một người trong Nhóm Mười Hai. Hắn lại gần Đức Giêsu để hôn Người. (48) Đức Giêsu bảo hắn: "Giuđa ơi! Anh dùng cái hôn mà nộp Con Người sao?" (49) Thấy việc sắp xảy ra, những kẻ đứng chung quanh Người liền hỏi: "Lạy Chúa, chúng con tuốt gươm chém được không?" (50) Thế rồi một người trong nhóm chém tên đầy tớ của thượng tế, làm nó đứt tai bên phải. (51) Nhưng Đức Giêsu lên tiếng: "Thôi, ngừng lại". Và người sờ vào tai tên đầy tớ mà chữa lành. (52) Rồi Đức Giêsu nói với các thượng tế, lãnh binh Đền Thờ và kỳ mục đến bắt Người: "Các ông đem gươm giáo gậy gộc đến như thể bắt một tên cướp sao? (53) Ngày ngày, tôi ở giữa các ông trong Đền Thờ, mà các ông không tra tay bắt. Nhưng đây là giờ của các ông và quyền lực của tối tăm". (54) Họ bắt Đức Giêsu, điệu Người đến nhà vị thượng tế. Còn ông Phêrô thì theo xa xa. (55) Họ đốt lửa giữa sân và đang ngồi quây quần với nhau, thì ông Phêrô đến ngồi giữa họ. (56) Thầy ông ngồi bên ánh lửa, một người tớ gái nhìn ông chòng chọc và nói: "Cả bác này cũng đã ở với ông ấy đấy!" (57) Ông liền chối: "Tôi có biết ông ấy đâu, chị!" (58) Một lát sau, có người khác thấy ông, liền nói: "Cả bác nữa, bác cũng thuộc bọn chúng!" Nhưng ông Phêrô đáp lại: "Này anh, không phải đâu!" (59) Chừng một giờ sau, có người khác lại quả quyết: "Đúng là bác này cũng đã ở với ông ấy, vì bác ta cũng là người Galilê". (60) Nhưng ông Phêrô trả lời: "Này anh, tôi không biết anh nói gì!" Ngay lúc ông còn đang nói, thì gà gáy. (61) Chúa quay lại nhìn ông, ông sực nhớ lời Chúa đã bảo ông: "Hôm nay, gà chưa kịp gáy, thì anh đã chối Thầy ba lần". (62) Và ông ra ngoài, khóc lóc thảm thiết. (63) Những kẻ canh giữ Đức Giêsu nhạo báng đánh đập Người. (64) Chúng bịt mắt Người lại, rồi hỏi rằng: "Nói tiên tri xem: ai đánh ông đó?" (65) Chúng còn thốt ra nhiều lời khác xúc phạm đến Người. (66) Khi trời sáng đoàn kỳ mục trong dân, các thượng tế và kinh sư nhóm họp. Họ điệu Người ra trước Thượng Hội Đồng (67) và hỏi: "Ông có phải là Đấng Mêsia thì nói cho chúng tôi biết!" Người đáp: "Tôi có nói với các ông, các ông cũng chẳng tin; (68) tôi có hỏi, các ông cũng chẳng trả lời. (69) Nhưng từ nay, Con Người sẽ ngự bên hữu Thiên Chúa toàn năng". (70) Mọi người liền nói: "Vậy ông là Con Thiên Chúa sao?" Người đáp: "Đúng như các ông nói, chính tôi đây". (71) Họ liền nói: "Chúng ta cần gì lời chứng nữa? Chính chúng ta vừa nghe miệng hắn nói!" (23:1) Toàn thể cử tọa đứng lên, điệu Đức Giêsu đến ông Philatô. (2) Họ bắt đầu tố cáo Người rằng: "Chúng tôi đã phát giác ra tên này sách động dân tộc chúng tôi, và ngăn cản dân chúng nộp thuế cho hoàng đế Xêda, lại còn xưng mình là Mêsia, là Vua nữa". (3) Ông Philatô hỏi Người: "Ông là Vua dân Dothái sao?" Người trả lời: "Chính Ngài nói đó". (4) Ông Philatô nói với các thượng tế và đám đông: "Ta xét thấy người này không có tội gì". (5) Nhưng họ cứ khăng khăng nói: "Hắn đã xúi dân nổi loạn, đi giảng dạy khắp vùng Giuđê, bắt đầu từ Galilê cho đến đây". (6) Nghe nói thế, ông Philatô liền hỏi xem đương sự có phải là người Galilê không. (7) Và khi biết Người thuộc thẩm quyền vua Hêrôđê, ông liền cho gửi Người đến vua Hêrôđê, lúc ấy đang có mặt tại Giêrusalem. (8) Vua Hêrôđê thấy Đức Giêsu thì mừng rỡ lắm, vì từ lâu vua muốn được gặp Người bởi đã từng nghe nói về Người. Vả lại, vua cũng mong được xem Người làm một hai phép lạ. (9) Nhà vua hỏi Người nhiều điều, nhưng Người không trả lời gì cả. (10) Các thượng tế và kinh sư đứng đó, tố cáo Người dữ dội. (11) Vua Hêrôđê cùng với bọn lính tỏ ra khinh dể Người, khoác cho Người một chiếc áo rực rỡ mà chế giễu, rồi cho giải Người lại cho ông Philatô. (12) Ngày hôm ấy, vua Hêrôđê và tổng trấn Philatô bắt đầu thân thiện với nhau, chứ trước kia hai bên vẫn hiềm thù. (13) Bấy giờ ông Philatô triệu tập các thượng tế, thủ lãnh và dân chúng lại (14) mà nói: "Các ngươi nộp người này cho ta, vì cho là tay kích động dân, nhưng ta đã hỏi cung ngay trước mặt các ngươi, mà không thấy người này có tội gì, như các ngươi tố cáo. (15) Cả vua Hêrôđê cũng vậy, bởi lẽ nhà vua đã cho giải ông ấy lại cho chúng ta. Và các ngươi thấy đó, ông ấy chẳng can tội gì đáng chết cả. (16) Vậy ta sẽ cho đánh đòn rồi thả ra". (17) Vào mỗi dịp lễ lớn, ông Philatô phải phóng thích cho họ một người tù. (18) Nhưng tất cả mọi người đều la ó: "Giết nó đi, thả Baraba cho chúng tôi!" (19) Tên này đã bị tống ngục vì một vụ bạo động đã xảy ra trong thành, và vì tội giết người. (20) Ông Philatô muốn thả Đức Giêsu, nên lại lên tiếng một lần nữa. (21) Nhưng họ cứ một mực la lớn: "Đóng đinh! Đóng đinh nó vào thập giá!" (22) Lần thứ ba, ông Philatô nói với họ: "Nhưng ông ấy đã làm điều gì gian ác? Ta xét thấy ông ấy không có tội gì đáng chết. Vậy ta sẽ cho đánh đòn rồi thả ra". (23) Nhưng họ cứ la to hơn, nhất định đòi phải đóng đinh Người. Và tiếng la càng thêm dữ dội. (24) Và ông Philatô phán quyết chấp thuận điều họ yêu cầu. (25) Ông phóng thích người tù họ xin tha, tức là tên bị tống ngục vì tội bạo động và giết người. Con Đức Giêsu thì ông trao nộp theo ý họ muốn. (26) Khi điệu Đức Giêsu đi, họ bắt một người từ miền quê lên, tên là Simôn, gốc Kyrênê, đặt thập giá lên vai cho ông vác theo sau Đức Giêsu. (27) Dân chúng đi theo Người đông lắm, trong số đó có nhiều phụ nữ vừa đấm ngực vừa than khóc Người. (28) Đức Giêsu quay lại phía các bà mà nói: "Hỡi chị em thành Giêrusalem, đừng khóc thương tôi làm gì. Có khóc thì khóc cho phận mình và cho con cháu của chị em. (29) Vì này đây sẽ tới những ngày người ta phải nói: "Phúc thay những đàn bà hiếm hoi, những lòng dạ không sinh không đẻ, những kẻ không cho bú mớm!" (30) Bấy giờ người ta sẽ bắt đầu nói với núi non: Đổ xuống chúng tôi đi!, và với gò nổng: Phủ lấp chúng tôi đi! (31) Vì cây xanh tươi mà người ta còn đối xử như thế, thì cây khô héo sẽ ra sao ?" (32) Có hai tên gian phi cũng bị điệu đi hành quyết cùng với Người. (33) Khi đến nơi gọi là "Đồi Sọ", họ đóng đinh Người vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên phải, một tên bên trái.(34) Bấy giờ Đức Giêsu cầu nguyện rằng: "Lạy Chúa, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm". Rồi họ bắt thăm mà chia nhau áo của Người. (35) Dân chúng đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo: "Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Kitô, của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn!" (36) Lính tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống (37) và nói: "Nếu ông là vua dân Dothái thì cứu lấy mình đi !" (38) Phía trên đầu Người, có bản án viết: "Đây là vua người Dothái". (39) Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người: "Ông không phải là Đấng Kitô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với!" (40) Nhưng tên kia mắng nó: "Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ! (41) Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái!" (42) Rồi anh ta thưa với Đức Giêsu: "Ông Giêsu ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!" (43) Và Người nói với anh ta: "Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng".Đức Giêsu trút hơi thở cuối cùng (44) Bấy giờ đã gần tới giờ thứ sáu, thế mà bóng tối bao phủ khắp mặt đất, mãi đến giờ thứ chín. (45) Mặt trời tối đi. Bức màn trướng trong Đền Thờ bị xé ngay chính giữa. (46) Đức Giêsu kêu lớn tiếng: Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha. Nói xong, Người tắt thở. (47) Thấy sự việc xảy ra như thế, viên đại đội trưởng cất tiếng tôn vinh Thiên Chúa: "Người này quả thật là công chính!". (48) Và khi thấy những việc xảy ra như thế, tất cả những đám người đã tụ tập đông đảo để xem cảnh tượng ấy đều đấm ngực trở về nhà. (49) Đứng đàng xa, có tất cả những người quen biết Đức Giêsu cũng như những phụ nữ đã theo Người từ Galilê; các bà đã chúng kiến những việc ấy. (50) Và này có một người tên là Giôxép, thành viên của Thượng Hội Đồng, một người lương thiện, công chính. (51) Ông đã không tán thành quyết định và hành động của Thượng Hội Đồng. Ông là người thành Arimathê, một thành của người Dothái, và cũng là người vẫn mong chờ Nước Thiên Chúa. (52) Ông đến gặp tổng trần Philatô để xin thi hài Đức Giêsu. (53) Ông hạ xác Người xuống, lấy tấm vải gai mà liệm, rồi đặt Người vào ngôi mộ đục sẵn trong núi đá, nơi chưa chôn cất ai bao giờ. (54) Hốm ấy là ngày áp lễ, và ngày sabát đã ló rạng. (55) Cùng đi với ông Giôxép, có những người phụ nữ đã theo Đức Giêsu từ Galilê. Các bà để ý nhìn ngôi mộ và xem xác Người được đặt như thế nào. (56) Rồi các bà về nhà, chuẩn bị dầu và thuốc thơm. Nhưng ngày sabát, các bà nghỉ lễ như Luật truyền.
Chi Tiết Hay
+ ĐỨC GiÊSU LẬP GIAO ƯỚC MỚI: Trong Giao Ước cũ, máu Chiên rắc ngoài cửa đã cứu con cái Israel. Trong Giao Ước Mới, máu Đức Giêsu trên thánh giá sẽ cứu rỗi những ai tin vào Ngài (22:14-20).
+ LOÀI NGƯỜI YẾU ĐUỐI: Bản tính yếu đuối của nhân loại trong cuộc chiến với thế gian được thể hiện qua các sự việc Giuda ngả theo quyền lực của thế gian (22:21,48), Phêrô sợ hãi trước sự áp đảo của đám đông (22:31,54-60), các môn đệ không phân biệt được giữa vinh quang nơi trần thế và vinh quang trên nước Trời (22:24-29), giữa sự chiến đấu của thể xác và sự chiến đấu của linh hồn (22:35-38). Để chiến đấu với sự yếu đuối của bản tính loài người khi đối diện với cái chết trên thập giá, Đức Giêsu đã dùng hết sức mình để cầu nguyện cùng Chúa Cha (22:39-46).
+ QUYỀN LỰC CỦA BÓNG TỐI VÀ THẾ GIAN: Bị bắt trong đêm tối (22:53) và bi xét xử bởi đám đông, Con Thiên Chúa đã chấp nhận chịu chung số phận của nhân loại để chịu xét xủ bởi quyền lực này (22:1-25). Nhưng cuối cùng tất cả sẽ bi tiêu diệt bởi Thiên Chúa, như Đức Giêsu đã báo trước khi Ngài khuyên các phụ nữ thành Gierusalem hãy lo khóc lóc cho thân phận của họ (23:28-31).
+ SỨC MẠNH CỦA ĐỨC TIN: Sau khi vấp ngã, Phêrô nhìn nhận tội lỗi và sám hối, để đức tin của ông trở nên mạnh mẽ trong việc thi hành sư mệnh mở mang Giáo Hội sau này (22:31, 54-62).
+ SỨC MẠNH CỦA TÌNH YÊU: Lạy Cha, xin tha cho chúng vì chúng không biết việc chúng làm (23:34).
+ SỰ CHIẾN THẮNG CỦA LINH HỒN: Lạy Cha, con phó linh hồn Con trong tay Cha (23:46).
+ BỊ TRIỆT HẠ BỞI THẾ GIAN DỂ MẰC LẤY VINH QUANG NƯỚC TRỜI: Dưới con mắt trần thế Đức Giêsu đã trải qua những cực hình, bị đóng đinh trên thập giá, đã chết và được mai táng (23:49,55), nhưng Ngài đã chiến thắng khải hoàn trong vinh quang của Nước Trời qua sự việc Phục Sinh của Ngài sau đó để khai mở con đường cứu rỗi cho nhân loại.
Một Điểm Chính: Cuộc thương khó Đức Giêsu trải qua đã cho thấy quyền lực của thế gian sẽ thống trị và tiêu diệt cuộc đời trần thế của chúng ta, nhưng những linh hồn mạnh mẽ và biết chuẩn bị trước sẽ vượt qua được tất cả để thực sự chiến thắng trên đường về Nước Trời.
Suy Niệm
1. Tôi thấy mình có những sự yếu đuối, mê muội, và tàn ác của loài người như được diễn tả trong cuộc thương khó của Đức Kitô không? Khi Đức Kitô xin Chúa Cha tha thứ cho những kẻ đã phản bội, nhạo báng, đánh đập, kết tội và giết Ngài, tôi có cảm nhận được tình yêu của Ngài dành cho kẻ tội lỗi như tôi chăng?, vì tôi cũng đã làm những điều đó đối với những người chung quanh? Làm sao tôi có thể theo gương Ngài để bày tỏ Tình Yêu với mọi người?
2. Đức Kitô đã để cho quyền lực của thế gian chiến thắng, nhưng Ngài đã thực sự chiến thắng trong sứ mệnh cứu chuộc con cái của Thiên Chúa. Tôi có sẵn sàng cho đi đời sống vật chất của tôi, và lắng nghe Đức Kitô dạy phải chuẩn bị ra sao để có thể đương đầu với sự tối tăm của tội lỗi, những cám dỗ và thử thách cam go của cuộc đời nơi trần thế mà không bị gục ngã, để linh hồn tôi được hội nhập vào cuộc hành trình về Nước Trời?
3. Tôi phải làm gì để sống theo Tin Mừnmg của Đức Kitô cho người chung quanh nhận ra sự sáng, để rồi tất cả đều được cứu thoát ra khỏi bóng tối của tội lỗi?
------------------------------------------------------------
Passion Sunday
Reading I: Isaiah 50:4-7 II: Philippians 2:6-22
Gospel Luke 22:14-23:56
14 And when the hour came, he sat at table, and the apostles with him.15 And he said to them, "I have earnestly desired to eat this passover with you before I suffer;16 for I tell you I shall not eat it until it is fulfilled in the kingdom of God."17 And he took a cup, and when he had given thanks he said, "Take this, and divide it among yourselves;18 for I tell you that from now on I shall not drink of the fruit of the vine until the kingdom of God comes."19 And he took bread, and when he had given thanks he broke it and gave it to them, saying, "This is my body which is given for you. Do this in remembrance of me."20 And likewise the cup after supper, saying, "This cup which is poured out for you is the new covenant in my blood.21 But behold the hand of him who betrays me is with me on the table.22 For the Son of man goes as it has been determined; but woe to that man by whom he is betrayed!"23 And they began to question one another, which of them it was that would do this.24 A dispute also arose among them, which of them was to be regarded as the greatest.25 And he said to them, "The kings of the Gentiles exercise lordship over them; and those in authority over them are called benefactors.26 But not so with you; rather let the greatest among you become as the youngest, and the leader as one who serves.27 For which is the greater, one who sits at table, or one who serves? Is it not the one who sits at table? But I am among you as one who serves.28 "You are those who have continued with me in my trials;29 and I assign to you, as my Father assigned to me, a kingdom,30 that you may eat and drink at my table in my kingdom, and sit on thrones judging the twelve tribes of Israel.31 "Simon, Simon, behold, Satan demanded to have you, that he might sift you like wheat,32 but I have prayed for you that your faith may not fail; and when you have turned again, strengthen your brethren."33 And he said to him, "Lord, I am ready to go with you to prison and to death."34 He said, "I tell you, Peter, the cock will not crow this day, until you three times deny that you know me."35 And he said to them, "When I sent you out with no purse or bag or sandals, did you lack anything?" They said, "Nothing."36 He said to them, "But now, let him who has a purse take it, and likewise a bag. And let him who has no sword sell his mantle and buy one.37 For I tell you that this scripture must be fulfilled in me, 'And he was reckoned with transgressors'; for what is written about me has its fulfilment."38 And they said, "Look, Lord, here are two swords." And he said to them, "It is enough."39 And he came out, and went, as was his custom, to the Mount of Olives; and the disciples followed him.40 And when he came to the place he said to them, "Pray that you may not enter into temptation."41 And he withdrew from them about a stone's throw, and knelt down and prayed,42 "Father, if thou art willing, remove this cup from me; nevertheless not my will, but thine, be done."45 And when he rose from prayer, he came to the disciples and found them sleeping for sorrow,46 and he said to them, "Why do you sleep? Rise and pray that you may not enter into temptation."47 While he was still speaking, there came a crowd, and the man called Judas, one of the twelve, was leading them. He drew near to Jesus to kiss him;48 but Jesus said to him, "Judas, would you betray the Son of man with a kiss?"49 And when those who were about him saw what would follow, they said, "Lord, shall we strike with the sword?"50 And one of them struck the slave of the high priest and cut off his right ear.51 But Jesus said, "No more of this!" And he touched his ear and healed him.52 Then Jesus said to the chief priests and officers of the temple and elders, who had come out against him, "Have you come out as against a robber, with swords and clubs?53 When I was with you day after day in the temple, you did not lay hands on me. But this is your hour, and the power of darkness."54 Then they seized him and led him away, bringing him into the high priest's house. Peter followed at a distance;55 and when they had kindled a fire in the middle of the courtyard and sat down together, Peter sat among them.56 Then a maid, seeing him as he sat in the light and gazing at him, said, "This man also was with him."57 But he denied it, saying, "Woman, I do not know him."58 And a little later some one else saw him and said, "You also are one of them." But Peter said, "Man, I am not."59 And after an interval of about an hour still another insisted, saying, "Certainly this man also was with him; for he is a Galilean."60 But Peter said, "Man, I do not know what you are saying." And immediately, while he was still speaking, the cock crowed.61 And the Lord turned and looked at Peter. And Peter remembered the word of the Lord, how he had said to him, "Before the cock crows today, you will deny me three times."62 And he went out and wept bitterly.63 Now the men who were holding Jesus mocked him and beat him;64 they also blindfolded him and asked him, "Prophesy! Who is it that struck you?"65 And they spoke many other words against him, reviling him.66 When day came, the assembly of the elders of the people gathered together, both chief priests and scribes; and they led him away to their council, and they said,67 "If you are the Christ, tell us." But he said to them, "If I tell you, you will not believe;68 and if I ask you, you will not answer.69 But from now on the Son of man shall be seated at the right hand of the power of God."70 And they all said, "Are you the Son of God, then?" And he said to them, "You say that I am."71 And they said, "What further testimony do we need? We have heard it ourselves from his own lips."23:1 Then the whole company of them arose, and brought him before Pilate.2 And they began to accuse him, saying, "We found this man perverting our nation, and forbidding us to give tribute to Caesar, and saying that he himself is Christ a king."3 And Pilate asked him, "Are you the King of the Jews?" And he answered him, "You have said so."4 And Pilate said to the chief priests and the multitudes, "I find no crime in this man."5 But they were urgent, saying, "He stirs up the people, teaching throughout all Judea, from Galilee even to this place."6 When Pilate heard this, he asked whether the man was a Galilean.7 And when he learned that he belonged to Herod's jurisdiction, he sent him over to Herod, who was himself in Jerusalem at that time.8 When Herod saw Jesus, he was very glad, for he had long desired to see him, because he had heard about him, and he was hoping to see some sign done by him.9 So he questioned him at some length; but he made no answer.10 The chief priests and the scribes stood by, vehemently accusing him.11 And Herod with his soldiers treated him with contempt and mocked him; then, arraying him in gorgeous apparel, he sent him back to Pilate.12 And Herod and Pilate became friends with each other that very day, for before this they had been at enmity with each other.13 Pilate then called together the chief priests and the rulers and the people,14 and said to them, "You brought me this man as one who was perverting the people; and after examining him before you, behold, I did not find this man guilty of any of your charges against him;15 neither did Herod, for he sent him back to us. Behold, nothing deserving death has been done by him;16 I will therefore chastise him and release him."18 But they all cried out together, "Away with this man, and release to us Barab'bas" --19 a man who had been thrown into prison for an insurrection started in the city, and for murder.20 Pilate addressed them once more, desiring to release Jesus;21 but they shouted out, "Crucify, crucify him!"22 A third time he said to them, "Why, what evil has he done? I have found in him no crime deserving death; I will therefore chastise him and release him."23 But they were urgent, demanding with loud cries that he should be crucified. And their voices prevailed.24 So Pilate gave sentence that their demand should be granted.25 He released the man who had been thrown into prison for insurrection and murder, whom they asked for; but Jesus he delivered up to their will.26 And as they led him away, they seized one Simon of Cyre'ne, who was coming in from the country, and laid on him the cross, to carry it behind Jesus.27 And there followed him a great multitude of the people, and of women who bewailed and lamented him.28 But Jesus turning to them said, "Daughters of Jerusalem, do not weep for me, but weep for yourselves and for your children.29 For behold, the days are coming when they will say, 'Blessed are the barren, and the wombs that never bore, and the breasts that never gave suck!'30 Then they will begin to say to the mountains, 'Fall on us'; and to the hills, 'Cover us.'31 For if they do this when the wood is green, what will happen when it is dry?"32 Two others also, who were criminals, were led away to be put to death with him.33 And when they came to the place which is called The Skull, there they crucified him, and the criminals, one on the right and one on the left.34 And Jesus said, "Father, forgive them; for they know not what they do." And they cast lots to divide his garments.35 And the people stood by, watching; but the rulers scoffed at him, saying, "He saved others; let him save himself, if he is the Christ of God, his Chosen One!"36 The soldiers also mocked him, coming up and offering him vinegar,37 and saying, "If you are the King of the Jews, save yourself!"38 There was also an inscription over him, "This is the King of the Jews."39 One of the criminals who were hanged railed at him, saying, "Are you not the Christ? Save yourself and us!"40 But the other rebuked him, saying, "Do you not fear God, since you are under the same sentence of condemnation? 41 And we indeed justly; for we are receiving the due reward of our deeds; but this man has done nothing wrong."42 And he said, "Jesus, remember me when you come into your kingdom."43 And he said to him, "Truly, I say to you, today you will be with me in Paradise."44 It was now about the sixth hour, and there was darkness over the whole land until the ninth hour,45 while the sun's light failed; and the curtain of the temple was torn in two.46 Then Jesus, crying with a loud voice, said, "Father, into thy hands I commit my spirit!" And having said this he breathed his last.47 Now when the centurion saw what had taken place, he praised God, and said, "Certainly this man was innocent!"48 And all the multitudes who assembled to see the sight, when they saw what had taken place, returned home beating their breasts.49 And all his acquaintances and the women who had followed him from Galilee stood at a distance and saw these things.50 Now there was a man named Joseph from the Jewish town of Arimathe'a. He was a member of the council, a good and righteous man,51 who had not consented to their purpose and deed, and he was looking for the kingdom of God.52 This man went to Pilate and asked for the body of Jesus.53 Then he took it down and wrapped it in a linen shroud, and laid him in a rock-hewn tomb, where no one had ever yet been laid.54 It was the day of Preparation, and the sabbath was beginning.55 The women who had come with him from Galilee followed, and saw the tomb, and how his body was laid;56 then they returned, and prepared spices and ointments. On the sabbath they rested according to the commandment.
Interesting Details
+ JESUS ESTABLISHES THE NEW COVENANT: In the Old Covenant, the blood of the lamb on door posts saves the children of Israel. In the New Covenant, Jesus' blood on the cross saves those who believe in Him (22:14-20).
+ THE HUMAN WEAKNESSES:T hese are weaknesses in the battle against the power on earth, as demonstrated by Juda's joining this power (22:21,48), Peter's being fearful of the overwhelming crowd (22:31,54-60), their unawareness of the difference between glory on earth and glory in the Kingdom of God (22:24-29), between the way they would physically fight with one another and the way their soul would fight against the power on earth (22:35-38). To overcome His human weakness when facing death on the cross, Jesus has used all of His strength to pray to the Father (22:39-46).
+ THE POWER OF DARKNESS AND OF THE WORLD: Being arrested in the night (22:53), and condemned by the crowd (23:1-25), the Son of God has submitted himself to be among human beings to be in the hands of this power. But in the end, all will be destroyed by God's power, as Jesus warns the women of Jerusalem to cry for themselves (23:28-31).
+ THE POWER OF FAITH: After Peter has failed, he realizes his weakness and immediately repents, thus his faith is strengthened to carry out the mission of establishing the Church later (22:31,54-62).
+ THE POWER OF LOVE: Father, forgive them for they don't know what they're doing (23:34).
+ THE TRIUMPH OF THE SPIRIT: Father, in your hands I place my spirit (23:46).
+ BEING DEFEATED ON EARTH AND HAVING GLORY FROM HEAVEN: In worldly eyes, Jesus has been tortured and nailed to the cross, died and got buried (23:49,55). But the true victory with glory from the Kingdom of God really belongs to Him on the day He rises from death to open the salvation path to all mankind.
One Main Point: The passion that Jesus has gone through demonstrates how the power on earth will reign and have its victory over our earthly life, but strong and prepared spirits will make their way through and have the true victory of getting to the Kingdom of God.
Reflections
1. How do I relate myself to human weaknesses, unawareness, and wickedness as demonstrated in the Passion of Jesus? When Jesus asks the Father to forgive those who have betrayed, mocked, beat, accused, and killed Him, do I feel the love Jesus has for me as a sinner, as I have done the same to others around me? How can I follow His way of expressing Love?
2. Jesus has let the power on earth have its victory, but He has the true victory in the mission of saving God's children. Am I willing to give up my material life, and listened to Jesus in preparing myself to face the darkness, hardship, and temptation in my life and not fall, so my spirit can be included in the journey to the Kingdom of God?
3. What can I do to live the Good News of Jesus so the light can be seen by others, in order that we will all be saved from the darkness of sins?

No comments: